Từ hồi thiếu niên, Batiz đã tập tành vẽ vời trên áo và bán chúng ngay trên xe của gia đình. Đến lúc 17 tuổi, Batiz tự mình thiết kế những mẫu giày vải jean và được hãng thời trang Guess mời về New York làm việc, nhưng với kiến thức có hạn của mình, Batiz đã từ chối cơ hội vì không muốn đón nhận thất bại.
Đến năm 19 tuổi, Batiz mở một cửa hàng váy cưới của riêng mình và vấp phải khủng hoảng đầu tiên trong sự nghiệp. “Tôi đã phá sản khi mới 20 tuổi”, Batiz cho hay. Không lâu sau đó, Batiz một lần nữa tuyên bố phá sản khi dự án website kết nối người tìm việc và tập đoàn có nhu cầu tuyển dụng không duy trì được doanh thu vào năm 2000: “Ý tưởng của tôi ra đời sớm đến 15 năm.”
Trái với suy nghĩ của nhiều người, Batiz gọi 2 dự án phá sản này là: “Điều may mắn nhất cuộc đời”, bởi vì qua mỗi lần suy sụp, cô nàng buộc phải nhìn nhận lại mô hình hoạt động, phong cách quản lý và đặc biệt là phân bổ doanh thu và chi phí cho phù hợp.
Kinh nghiệm đã có, nhưng ý tưởng kinh doanh mới vẫn chưa xuất hiện với Batiz. Bỗng một ngày nọ, anh rể của cô đã đưa ra một ý kiến “điên rồ”, vì Batiz rất thích sử dụng tinh dầu để khử mùi và đuổi côn trùng, liệu cô có cách nào để “chặn” mùi hôi phát ra từ nhà vệ sinh hay không?
Bất ngờ với ý tưởng trên, Batiz lao vào thử nghiệm: “Mỗi khi bạn bè hay người thân tới nhà và đi vào toilet, tôi lập tức lao vào hỏi xem họ làm gì trong đấy để đưa sản phẩm cho họ thử nghiệm.”
Và một trong những “tình nguyện viên” năng nổ nhất chính là Hector – chồng của Batiz. Sau hơn 9 tháng ròng thử nghiệm và thất bại, vào một ngày họ, Hector đi ra khỏi toilet và tuyên bố: “Chúng ta sẽ trở thành triệu phú!”
Batiz bắt đầu đưa những sản phẩm thử nghiệm thành công đầu tiên cho bạn bè và dồn hết 25.000 USD tiền tiết kiệm còn lại để sản xuất lô đầu tiên.
Tiếng lành đồn xa, nhiều cửa hàng tạp hóa trong khu vực bắt đầu liên hệ Batiz để mang Poo-Pourri về bán.